Nếu không trượt đại học, thầy sẽ vẫn là con người cao ngạo, tự cao và luôn cho mình là số một.
Nếu không trượt đại học, thầy đã không thể được chiêm nghiệm câu danh ngôn “Thất bại là mẹ thành công!”
Nếu không trượt đại học, thầy đã không biết được gia đình quan trọng với mình đến thế, không thể biết người mẹ tảo tần yêu và hy sinh cho mình tất thảy.
Nếu không trượt đại học thì giờ này không biết thầy đã thành con người như thế nào, liệu có phải là một người tốt của xã hội hay không?
Nếu không trượt đại học, thầy sẽ không biết rằng: điều quan trọng nhất không phải là kết quả mà quan trọng là mình đã nỗ lực để đạt kết quả đó.
Nếu không trượt đại học thì thầy sẽ không biết rằng có một nghề “cao quý nhất trong những nghề cao quý, sáng tạo nhất trong những nghề sáng tạo”.
Nếu không trượt đại học thì chín năm qua thầy đã không được gặp các trò, những thiên thần nhỏ với bao ước mơ, hoài bão, nỗ lực chinh phục những đỉnh cao.
Nếu không trượt đại học thầy sẽ không hiểu được tâm trạng, cảm xúc buồn tủi, thấy cuộc sống như đã chấm hết của các trò lúc này.
Nếu không trượt đại học, thầy sẽ không biết rằng có một tương lai đang mở ra cần những trái tim nhiệt huyết của tuổi trẻ chinh phục.
…và nếu không trượt đại học, thầy đã không cảm thấy may mắn như ngày hôm nay.
Vậy đấy các trò ạ! Các trò hãy tự tin tiếp tục mạnh mẽ vươn lên như cánh rừng Xà nu để thấy trượt đại học thực ra chỉ là “thành công bị trì hoãn”.
Lê Trung Dũng
Giáo viên môn Địa lý
Trường THPT Sơn Thịnh (huyện Văn Chấn, Yên Bái)
(sưu tầm từ Dân Trí)
0 nhận xét